Tình cảm mơ hồ này do chính tôi đặt ra hay là điều duy nhất mà anh dành cho tôi?

Ngày qua ngày bình minh cứ thế khuất dần theo bóng hoàng hôn. Em chỉ ngồi đó ngắm nhìn hình ảnh phản chiếu của anh qua gương. Liêu đập vỡ chiếc gương ấy em có thể nắm lấy đôi tay anh… Sẽ như thế nào nếu em không hề đặc biệt trong lòng anh, sẽ ra sao nếu chúng ta chỉ có thể là bạn…

– Trà Sen của quý khách đây ạ!

– Cảm ơn em!

Đưa tách trà nghi ngút khói lướt nhẹ qua mũi… hương trà diệu nhẹ hòa quyện vào từng giai điệu, cung bậc theo từng nốt nhạc thăng, trầm du dương của bài hát.

” Mình yêu nhau nhưng sao đôi ta không thể bên nhau

Vì duyên kia hay do tình yêu ta không lớn lao….”

Nhấp một ngụm trà tôi thấy đắng và chát, thế nhưng dư vị để lại cuối cùng lại là vị ngọt thanh lan tỏa từ đầu lưỡi xuống đến tân cổ họng!

Cũng giống như con người anh, bề ngoài lạnh nhạt như chẳng quan tâm, chẳng màng đến… nhưng thật chất lại đầy sự yêu thương, quan tâm, ngọt ngào.

Tình cảm mơ hồ này do chính tôi đặt ra hay là điều duy nhất mà anh dành cho tôi?

Em đã tự cho mình hàng trăm lý do để không bước lại gần anh!

Nhưng tận sau đáy lòng em lại có đến hàng ngàn lý do để không thể nào ngừng nghĩ về anh.

Đúng vậy: ” Em đã yêu anh mất rồi! ”

Em chẳng thể nói ra, em sợ…

Ngày qua ngày bình minh cứ thế khuất dần theo bóng hoàng hôn. Em chỉ ngồi đó ngắm nhìn hình ảnh phản chiếu của anh qua gương.

Liêu đập vỡ chiếc gương ấy em có thể nắm lấy đôi tay anh…

Sẽ như thế nào nếu em không hề đặc biệt trong lòng anh, sẽ ra sao nếu chúng ta chỉ có thể là bạn…

Sự mơ hồ này là do chính em đặt ra hay là điều duy nhất mà anh dành cho em?

 Nguồn: Guu.vn
SHARE