Em muốn dành thời gian yêu thương bản thân, sau những tháng ngày tự làm khổ mình…

Em chỉ đang cố gắng buông tay anh dù em không muốn mất đi hơi ấm của anh dẫu nó là tạm thời. Em vẫn muốn những ngày được dựa vào vai anh khóc cả khi em biết anh sẽ rời đi khi em hết buồn. Em mệt mỏi bởi trong lòng lúc nào cũng nặng nề hình bóng anh và chờ đợi mong ngóng những hi vọng anh cho đi miễn phí và phân phát cho những người khác nữa

Em đã bỏ cả thanh xuân để theo đuổi một người con trai không yêu em. Người ta vẫn nói với em sao phải hoang phí tuổi trẻ cho một người mãi mãi không là của mình. Em cũng nhiều lần tự hỏi em đã bỏ rơi bản thân bao lâu rồi, đã đứng phía sau lưng anh từ bao giờ…?

Những lần anh gieo rắc vào lòng em hi vọng là khi anh mỉm cười, lúc anh quan tâm em và những cái chạm vô tình lại làm em rung động một lần nữa. Cứ khi em đột nhiên mệt mỏi, muốn buông thả mọi thứ, vẫn chính bờ vai anh cho em dựa nhờ. Hay khi mình lướt qua nhau khẽ chạm tay thôi, lòng em lại lóe lên những suy nghĩ bộn bề, bối rối. Khi em còn chưa kịp thoát khỏi những ảo tưởng mong manh cũng là tay anh đã kéo em ra. Anh lạnh nhạt, vô tâm như một con người khác, khi đó em còn chẳng nhận ra anh chính là người con trai em đang yêu?

Em muốn dành thời gian yêu thương bản thân, sau những tháng ngày tự làm khổ mình...

Mối quan hệ không tên của mình cứ dai dẳng mãi vậy. Vì em chưa đủ can đảm buông anh hay vì anh vẫn chưa ngừng quan tâm em. Tình yêu em tầm thường đến nỗi anh bỡn cợt hay vì em đang tình nguyện là nơi anh để lại những tình cảm dư thừa ngoài cuộc sống kia. Thời gian không đợi chờ ai mà em vẫn cứ đứng lặng lẽ dõi theo anh. Con người ta vốn khó chấp nhận thứ không thuộc về mình. Nhưng nếu buông tay là mất tất cả thì em đâu còn gì để mất.

Em muốn dành thời gian yêu thương bản thân, sau những tháng ngày tự làm khổ mình...

Em biết tim em vẫn sẽ lỡ nhịp vì những lần tình cờ sau đó nhưng em giới hạn và em muốn dành thời gian yêu thương bản thân sau những tháng ngày bỏ bê, mệt mỏi, tự làm khổ chính mình. Em chỉ đang cố gắng buông tay anh dù em không muốn mất đi hơi ấm của anh dẫu nó là tạm thời. Em vẫn muốn những ngày được dựa vào vai anh khóc cả khi em biết anh sẽ rời đi khi em hết buồn. Em mệt mỏi bởi trong lòng lúc nào cũng nặng nề hình bóng anh và chờ đợi mong ngóng những hi vọng anh cho đi miễn phí và phân phát cho những người khác nữa, rồi tự ảo tưởng với bản thân về một tình yêu không có thật, sau đó giật mình, lại đối mặt với sự thật phũ phàng.

… Em buông tay thôi…

Nguồn: Guu.vn

SHARE