Con tim người ta thật dễ đổi thay…

Suy cho cùng, người không còn yêu nữa luôn là kẻ bội bạc, còn người vẫn còn yêu tha thiết lại thành kẻ thứ 3… Rồi em nhận ra, những gì thuộc về em vẫn chưa bao giờ mất đi cả, chỉ những thứ ngay từ đầu không thuộc về mình, đễn cuối cùng nó cũng ra đi. Không biết rằng, anh có thuộc về cô ấy? Người mà anh mới chỉ gặp gỡ, xuyến xao vài lần gặp mặt? Em nhớ, mình cũng từng như vậy. Nhưng bây giờ, những gì em đã trải qua, chẳng thể bằng một chút xuyến xao ấy… và như thế, em thành kẻ thứ 3.

Sau những gập ghềnh đã trải qua, dù là chia xa hay là chia ly, vẫn vì yêu mà em tìm về bên anh. Quay trở về mang theo bao nhiêu hy vọng, hy vọng sẽ có một kết thúc viên mãn cho quãng đường dài mà chúng ta đã trải qua cùng nhau. Nhưng…

Con tim người ta thật dễ đổi thay, có khi chính bản thân chúng ta còn chẳng hề hay biết. Dù là muốn em quay trở về, vẫn những lời ngọt ngào âu yếm, vẫn là nụ cười rạng ngời, vẫn là nụ hôn ngọt ngào và vòng tay ấm áp ấy, nhưng đã chia làm hai lúc nào em cũng chẳng thể hay biết. Hôm qua, anh vẫn yêu em như thế, nhưng hôm nay lại yêu cô ấy như vậy. Cuộc sống của anh, chắc hẳn đã thú vị gấp đôi rồi…

Con tim người ta thật dễ đổi thay...

Em khờ khạo, ôm trong mình bao ấp ủ, cứ nghĩ Người đã đủ thương em, đủ để em dành hết tim này cho người, dành cả quãng đời còn lại bên nhau, bỏ qua thanh xuân mà chẳng có gì nuối tiếc, chỉ cần là yêu người và người vẫn yêu em. Nhưng em sai rồi. Là em mù quáng, mù quáng khi nhận ra những thay đổi ở anh mà em lại bỏ qua hết thảy, mù quáng khi phát hiện ra lỗi lầm ở anh mà em lại tha thứ… Đến lúc này, khi mà anh nói: Chúng ta dừng lại đi, em vẫn cố gắng và chấp nhận bỏ qua tất cả để mọi thứ có thể quay trở lại như trước. Nhưng em lại sai lần nữa. Khi trái tim anh đã không còn hướng về em nữa, khi nó đã nằm trọn trong tay người khác, dù em có tốt bao nhiêu, có đẹp vạn lần, hay có yêu anh vạn kiếp, thì mọi thứ với anh đều không là gì cả, tất cả chỉ là con số 0. Oán trách, đổ lỗi, hận…

Con tim người ta thật dễ đổi thay...

Rồi em nhận ra, những gì thuộc về em vẫn chưa bao giờ mất đi cả, chỉ những thứ ngay từ đầu không thuộc về mình, đễn cuối cùng nó cũng ra đi. Không biết rằng, anh có thuộc về cô ấy? Người mà anh mới chỉ gặp gỡ, xuyến xao vài lần gặp mặt? Em nhớ, mình cũng từng như vậy. Nhưng bây giờ, những gì em đã trải qua, chẳng thể bằng một chút xuyến xao ấy… và như thế, em thành kẻ thứ 3. Chẳng phải lần đầu, mà mình thành kẻ đứng giữa, cảm giác trống rỗng đến không còn chút cảm nhận, cũng chẳng còn cần đến nước mắt. Chỉ có sống cuộc sống của mình thật đẹp, mới là sự sửa chữa tuyệt nhất cho cuộc đời mình… Không có anh, đời em sẽ an yên. Đớn đau vì anh rồi cũng tàn lụi. Em vẫn phải là em thôi…

Theo guu

SHARE